Từ ngày biết chú sẽ còn nằm nhà thương lâu, nghĩ nhiều đến chú. Có một vài vần thơ như ẩn như hiện, chẳng trải nổi giòng nào lên màn ảnh máy... Vẫn chỉ vỏn vẹn có ba chữ... Cười với chú.
Gọi nói với chú, biết sẽ chẳng còn nhiều dịp, lần đầu chú nói chuyện nhiều, vui, ăn được. Họ Lê có gia tài này, ai cũng thích ăn, thích cười. Càng về sau, chú càng than mệt, chú bảo cứ nói, chú nghe... Rồi chú cũng chẳng nghe nổi nữa, chú được chuyển đi nhà dưỡng khác... Mỗi tối vào giường, vẫn lảng vảng ba chữ ... Cười với chú.
Có mặt qua đường giây điện thoại bỏ quên khi nhà quàn đến đem chú đi. Nhắm mắt lắng nghe, thì thầm theo từng tiếng cô Kim đọc kinh rỉ rả với mọi người. Tiếng thím gọi cậu con rể: Minh ơi...Nghe tiếng Minh có âm vang như tiếng chú. Tiếng Lân lo toan với những người Mỹ, chắc là nhân viên nhà quàn. Tiếng Ly đang gom góp thức dùng của chú, đôi giầy này không phải của ba đâu... Và rồi tiếng mọi người lên xe ra về, thế là lại bắt đầu có tiếng cười... Không nghe một tiếng của cô Diệp, chẳng lẽ cô không có mặt? Chắc cô đang trải niềm đau lên mặt giấy... Thế nào cũng sẽ có những vần thơ bầy tỏ tâm tư của cô, như bao lần. Sáng hôm sau ngày chú đi, trời mùa đông Gatineau nắng rực rỡ như nắng Cali những lần gặp thăm chú... Trong ánh nắng chan hoà cuối tháng hai, nghĩ chú chẳng còn than lạnh nữa... Nắng tươi như phản ánh lại khuôn mặt chú rạng rỡ những ngày vui...Cười với chú.
Hôm nay nghe lại bài nhạc của chú mà thú thật, may có cô Thu Hà hát nên mới thấm được nét hay của nó. Thấy đàng sau nụ cười của chú là một trái tim thổn thức. Trái tim của một người anh Cả thứ hai luôn lo lắng bảo bọc cho ba người em nhỏ hơn, cho đến ngày các em cũng tóc bạc mắ̀t mờ. Trái tim của một người em luôn tìm dịp cho, từ bộ quần áo cho ông anh, chuyên ăn mặc thiếu chải chuốt, đến những khuyên nhủ, dặn dò cô em gái. Trái tim của một người chú luôn nghĩ cho, từ thùng sữa chocolat , những cây đàn guitare tuyệt vời ngày xưa đến những lời khen ngợi, chúc mừng không ngớt khi cô cháu đang đứng lên làm lại cuộc đời. Trái tim của chú tuy đã ngừng đập ngay trước mắt thím và các em, trước mắt anh chị em thân yêu, nhưng âm hưởng của nó vẫn còn theo nhịp 3|4 ... Cư-ời với chú.
Gia tài của chú cho cháu là gia tài của cả họ Lê, hãy mãi vang tiếng cười ròn rã và lời ca tiếng hát... Xin cám ơn chú. Cám ơn những lần chú khuyên bảo, ủi an, gọi điện thoại khuya. Cám ơn chú đã để ý thắc mắc về thằng cháu nhỏ thiếu cha. Nhờ chú đón nó nhé, được để chú lo. Cám ơn chú luôn gọi điện thoại an ủi ông anh, một mình nơi xứ lạnh, cho đến ngày chú chẳng còn hơi sức cho riêng mình nữa. Cháu hiểu lòng chú gởi lại qua khung trời nắng rực rỡ giữa mùa đông tuyết giá. Cười với chú.
Như vẫn nghe tiếng chú mỗi lần chú gọi điện thoại khuya, luôn bắt đầu bằng... Minh này... rồi hai chú cháu lại ha hả với nhau... Vâng, cười với chú... Cháu sẽ vẫn luôn cười với chú... Cho dù ngay lúc này chỉ có lệ rơi, xin vẫn ...Cười với chú...